Theo một nghiên cứu dựa vào sinh thiết, những bệnh nhân bị rụng tóc từng vùng được điều trị bằng ritlecitinib hoặc brepocitinib đã giảm được đáng kể các dấu ấn sinh học miễn dịch.
Rụng tóc từng vùng (Alopecia areata, AA) là một rối loạn tự miễn mạn tính, tái phát với tỷ lệ mắc bệnh cả đời khoảng 2% ở các bệnh nhân ở Hoa Kỳ, ảnh hưởng đến cả dân số trưởng thành và trẻ em, và không liên quan tới giới tính.
Cho đến nay, không có phương pháp điều trị nào được Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ FDA chấp thuận cho bệnh nhân AA từ trung bình đến nặng.
Các liệu pháp hiện có, bao gồm tiêm steroid trong da, thuốc ức chế miễn dịch toàn thân và tại chỗ, cho thấy hiệu quả hạn chế, gây bất tiện cho bệnh nhân và không thích hợp để sử dụng lâu dài.
Ritlecitinib, một chất ức chế Janus kinase 3 (JAK3) và tyrosine kinase biểu hiện trong ung thư tế bào gan, và brepocitinib, một chất ức chế JAK1 và tyrosine kinase 2 (TYK2), đang được nghiên cứu ở giai đoạn IIa trong thử nghiệm lâm sàng đa trung tâm, ngẫu nhiên, mù đôi, đối chứng với giả dược, điều trị trên bệnh nhân rụng tóc hơn 50%.
Đây là một nghiên cứu quan trọng vì là lần đầu tiên cơ chế này được nghiên cứu trong một thử nghiệm đối chứng với giả dược với cỡ mẫu tương đối lớn.
Sự cải thiện về điểm số SALT ở tuần thứ 24 được dùng để đánh giá hiệu quả chính của nghiên cứu và bệnh nhân có thể tuỳ chọn tham gia vào nghiên cứu phụ trên mẫu sinh thiết hay không.
Nghiên cứu phụ sinh thiết từ những bệnh nhân có mảng rụng tóc hoàn toàn và những người bình thường.
Điểm SALT trung bình được cải thiện là 24,9 được ghi nhận sau 24 tuần ở nhóm ritlecitinib và 38,8 đối với nhóm dùng brepocitinib, so với 7,6 ở nhóm dùng giả dược.
Nghiên cứu bao gồm 46 bệnh nhân. Trong đó, 18 người dùng ritlecitinib, 16 người dùng brepocitinib và 12 người dùng giả dược. Ở tuần thứ 12, sinh thiết cho 13, 13 và 8 bệnh nhân tương ứng các nhóm trên. Vào tuần thứ 24, sinh thiết cho 15, 12 và 8 bệnh nhân.
Cả hai nhóm điều trị đều có sự gia tăng đáng kể so với ban đầu về tình trạng mọc tóc trung bình trong khi giả dược không có thay đổi đáng kể.
Một sự cải thiện đáng kể được ghi nhận trên tình trạng mọc tóc ở người điều trị bằng brepocitinib ở tuần thứ 24 (P <0,05), và trên chỉ số Alopecia Areata Disease Activity Index với những người được điều trị bằng ritlecitinib (P <0,05).
Cải thiện mô da đầu và điều hòa miễn dịch ở trên cả trục miễn dịch Th1 đến Th2 cũng được tìm thấy ở cả hai nhóm điều trị.
Cả hai nhóm đều cho thấy sự chuyển đổi dần dần từ kiểu hình da đầu có tổn thương sang không bị tổn thương, với những người được điều trị bằng brepocitinib cho hiệu quả sớm hơn ở tuần 12. Tuy nhiên, vào tuần 24, cả hai nhóm đã cải thiện hơn 100% so với ban đầu ở vùng da đầu bị tổn thương.
Điều này cho thấy khi điều trị bệnh nhân bằng chất ức chế JAK, không chỉ cải thiện trên trục miễn dịch Th1, vốn được cho là quan trọng trong chứng rụng tóc từng vùng mà còn cả trục miễn dịch Th2.
Qua đó, nghiên cứu giúp chúng ta hiểu thêm được mối quan hệ giữa sự cải thiện lâm sàng và việc ngăn chặn tình trạng viêm, đặc biệt là viêm qua Th2 và Th1, cũng như trục thứ ba.