Các bác sĩ da liễu thảo luận về các kỹ thuật “phỏng vấn” để lấy tiền sử tình dục và sàng lọc các bệnh lây truyền qua đường tình dục.
Trong lịch sử, các bác sĩ da liễu đã đóng một vai trò quan trọng trong chẩn đoán và điều trị các bệnh lây truyền qua đường tình dục (STIs), nhiều bệnh có liên quan đến da. Hiện tại, Hội đồng Da liễu Hoa Kỳ thuở ban đầu được thành lập với tên gọi Hội đồng Da liễu và Giang mai Hoa Kỳ vào những năm 1930 – một minh chứng cho mối quan hệ lâu dài của chuyên khoa da liễu với việc quản lý các bệnh lây truyền qua đường tình dục.
Bất chấp mối liên hệ lịch sử này, các bác sĩ da liễu ngày nay có thể không phải lúc nào cũng cảm thấy thoải mái khi đặt câu hỏi cho bệnh nhân về hành vi tình dục và các yếu tố nguy cơ STI. “Cũng giống như bất cứ điều gì trong y học, thực hành tạo nên sự hoàn hảo.
Kenneth Katz, MD, MSc, MSCE, FAAD, Bác sĩ da liễu tại Kaiser Permanente cho biết, bác sĩ thường ít thoải mái hơn khi nói về tình dục so với bệnh nhân. “Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng các bác sĩ có nhiều khả năng nghĩ rằng các câu hỏi của họ sẽ xúc phạm bệnh nhân trong khi bệnh nhân thực sự muốn bác sĩ của họ hỏi xem điều đó có liên quan đến việc chăm sóc của họ hay không.”
Những dữ liệu mới cho thấy tỷ lệ mắc các bệnh lây truyền qua đường tình dục ở Hoa Kỳ tiếp tục tăng và vẫn duy trì ở mức cao, các bác sĩ da liễu nên chuẩn bị sẵn sàng để nói chuyện với bệnh nhân về các bệnh lây truyền qua đường tình dục và thoải mái khai thác tiền sử tình dục.
Erin Amerson, MD, FAAD, giám đốc y tế của FAAD cho biết: “Các bác sĩ da liễu đang ở tuyến đầu trong việc nhận biết các biểu hiện của một số bệnh lây truyền qua đường tình dục, đặc biệt là bệnh giang mai, mụn cóc sinh dục, mụn rộp và một số bệnh lây truyền qua đường tình dục hiếm gặp khác như u hạt bạch huyết, bệnh hột xoài và các bệnh khác. Giáo sư Erin Amerson, MD, FAAD lâm sàng về da liễu tại Đại học California-San Francisco, tại Bệnh viện Đa khoa Zuckerberg San Francisco. “Chúng ta phải cảm thấy thoải mái khi hỏi những câu hỏi này. Bạn càng làm điều đó, nó càng trở nên dễ dàng hơn.”
STI (Các bệnh lý lây truyền qua đường tình dục) gia tăng
Dữ liệu CDC gần đây cho thấy sự bùng phát trở lại của STI trong vài năm qua. Các ước tính mới nhất cho thấy rằng 20% dân số Hoa Kỳ – hoặc một phần năm – mắc STI vào bất kỳ ngày nào thống kể năm 2018 và chỉ riêng STI mắc phải trong năm đó đã tiêu tốn của hệ thống chăm sóc sức khỏe Hoa Kỳ gần 16 tỷ đô la chi phí y tế.
Tiến sĩ Amerson cho biết: “Các xu hướng STI gần đây rất đáng lo ngại và các bác sĩ da liễu chắc chắn sẽ thấy nhiều STI hơn trong thực hành của chúng ta so với những gì chúng ta có trong 20 năm qua. “Mặc dù chúng tôi nhận thấy tỷ lệ mắc STI giảm ở Hoa Kỳ có thể là do thực hành tình dục an toàn hơn trước khi đưa ra liệu pháp điều trị bằng thuốc kháng vi-rút đối với nhiễm HIV, nhưng xu hướng đó đã dần tự đảo ngược kể từ thời điểm thấp nhất vào đầu những năm 2000, đặc biệt là ở nam quan hệ tình dục đồng giới. .”
“Các xu hướng STI gần đây rất đáng lo ngại và các bác sĩ da liễu chắc chắn sẽ thấy nhiều STI hơn trong thực hành lâm sàng so với những gì xảy ra có trong 20 năm qua.”
Mặc dù không chính thức được coi là STI, những đợt bùng phát bệnh thủy đậu (mpox) đang diễn ra cũng đã nhấn mạnh trách nhiệm của các bác sĩ da liễu là phải cảnh giác trong việc sàng lọc các bệnh nhiễm trùng mới nổi khi bối cảnh sức khỏe cộng đồng phát triển.
Bác sĩ Brian Ginsberg, MD, FAAD, một bác sĩ da liễu ở New York cho biết: “Tôi nghĩ có thể an toàn khi nói rằng các bệnh lây truyền qua đường tình dục sẽ luôn là một phần chính trong thực hành da liễu, đặc biệt là khi các xu hướng thay đổi. “Ví dụ, chúng tôi vừa trải qua một thời kỳ chứng kiến các trường hợp mắc bệnh thủy đậu, điều mà chúng tôi chưa bao giờ thực sự gặp phải trước đây. Điều quan trọng là chúng ta phải làm quen với cả tình trạng sức khỏe mới và cách trình bày mới về các tình trạng đã biết.”
Dữ liệu của CDC cho thấy tám bệnh lây truyền qua đường tình dục phổ biến nhất ở Hoa Kỳ là Chlamydia, lậu, giang mai, trichomonas, vi rút gây u nhú ở người (HPV), vi rút herpes simplex loại 2 (HSV-2), HIV và vi rút viêm gan B (HBV), cùng với chlamydia , bệnh lậu, giang mai và giang mai bẩm sinh đều tăng từ năm 2020 đến năm 2021.
Tiến sĩ Katz cho biết: “Không còn nghi ngờ gì nữa, một số trong số đó sẽ đến phòng khám bác sĩ da liễu. “Chúng tôi có trách nhiệm phải nhận thức được những dữ liệu đó và hiểu biết về cách chăm sóc những bệnh nhân mắc các bệnh nhiễm trùng đó, cả về bản thân bệnh nhiễm trùng và bằng cách cung cấp các dịch vụ y tế dự phòng. Việc khai thác bệnh sử nói chung giúp chúng tôi chăm sóc bệnh nhân tốt hơn bằng cách cho phép chúng tôi biết họ có thể gặp rủi ro gì.”
Sau khi bệnh giang mai bùng phát trở lại, các bác sĩ da liễu lại thấy mình là bác sĩ bệnh giang mai… một lần nữa
Các bác sĩ da liễu thành thạo trong việc khai thác tiền sử tình dục đồng ý về một số chủ đề phổ biến khi phỏng vấn bệnh nhân.Bác sĩ Klint Peebles, MD, FAAD, bác sĩ da liễu, khuyên: “Một số quy tắc cơ bản khi tiếp cận bệnh nhân với những câu hỏi nhạy cảm là không đưa ra giả định rõ ràng hoặc ngầm định, ưu tiên tính trung lập về giới tính khi có thể và sẵn sàng đưa ra lời xin lỗi chân thành nếu hoàn cảnh yêu cầu”.
Kaiser Permanente, là đồng chủ tịch trước đây của Nhóm Tài nguyên Chuyên gia (ERG) của AAD về Sức khỏe của Người đồng tính nữ, Đồng tính nam, Song tính, Chuyển giới, Đồng tính (LGBTQ)/Sức khỏe Giới tính và Thiểu số Giới tính (SGM): “Những từ chúng tôi sử dụng có thể tạo ra hoặc phá vỡ một liên minh trị liệu hiệu quả. Ngôn ngữ của chúng tôi có thể báo hiệu tính toàn diện và sự hiểu biết. Mặt khác, lời nói của chúng ta cũng có dẫn đến điều ngược lại.”
Khi đặt câu hỏi, điều quan trọng là các bác sĩ tránh rập khuôn để tránh bỏ sót những thông tin quan trọng hoặc khiến bệnh nhân xa lánh. “Ví dụ, nếu bạn cho rằng ai đó là một vợ một chồng, thì bạn sẽ bỏ lỡ một phần rất quan trọng trong lịch sử của họ. Tương tự như vậy, nếu bạn cho rằng ai đó chỉ quan hệ tình dục với người khác giới,” Tiến sĩ Ginsberg giải thích. “Nếu một bệnh nhân coi bạn là người không cởi mở để họ chia sẻ thông tin đó, thì họ cũng sẽ không tình nguyện làm điều đó.”
Theo Tiến sĩ Amerson, khi khai thác tiền sử tình dục, điều quan trọng đối với các bác sĩ da liễu là sử dụng ngôn ngữ không phán xét để bình thường hóa khái niệm xét nghiệm hoặc sàng lọc.
“Ví dụ, tôi có thể nói điều gì đó như, ‘Chúng ta đang chứng kiến sự gia tăng các bệnh lây truyền qua đường tình dục trong cộng đồng của chúng ta. Do đó, chúng tôi đang hỏi tất cả bệnh nhân về tiền sử tình dục của họ. Sẽ ổn không nếu tôi hỏi bạn một số câu hỏi?’ Hoặc, ‘Chúng ta đang chứng kiến sự gia tăng các bệnh lây truyền qua đường tình dục như bệnh giang mai trong cộng đồng của chúng ta, và đôi khi tôi lo lắng về bệnh giang mai khi thấy phát ban giống như vết ban của bạn. Bạn có sẵn sàng để được kiểm tra không?’”
Tiến sĩ Katz đồng ý rằng điều quan trọng đối với các bác sĩ da liễu là bình thường hóa quá trình lấy bệnh sử. “Hãy nhớ rằng bệnh nhân có thể không biết rằng họ bị STI và họ có thể không mong đợi bác sĩ da liễu khai thác tiền sử tình dục, không giống như bác sĩ chăm sóc chính mà kinh nghiệm của họ có thể thường xuyên hơn đối với họ. Tôi thích mở đầu bằng những câu đại loại như, ‘Tôi hỏi tất cả những ai bị phát ban như của bạn một số câu hỏi về tiền sử tình dục của họ.’ Sau đó tôi xin phép, ‘Được chứ?’ Sau đó, tôi giữ các câu hỏi liên quan đến việc ra quyết định lâm sàng của mình và quay lại bằng cách giải thích câu trả lời của họ ảnh hưởng như thế nào đến những gì chúng tôi sẽ làm trong tương lai – xét nghiệm nào, điều trị gì và những khuyến nghị nào khác mà tôi có thể có cho họ.”
“Nếu bạn cho rằng ai đó là một vợ một chồng, thì bạn sẽ bỏ lỡ một phần rất quan trọng trong lịch sử của họ. Tương tự như vậy, nếu bạn cho rằng ai đó chỉ quan hệ tình dục với người khác giới.”
Tiến sĩ Peebles cũng khuyên bạn nên để các câu hỏi mở và suy nghĩ lại về một số hướng dẫn truyền thống xung quanh việc khai thác tiền sử tình dục để tránh bỏ sót những thông tin quan trọng. “Cách điển hình mà chúng ta được dạy để bắt đầu lịch sử tình dục là đặt câu hỏi, ‘Bạn có quan hệ tình dục với đàn ông, phụ nữ hay cả hai?’
Mặc dù cách diễn đạt của câu hỏi này bình thường hóa một cách thích hợp sự đa dạng giới tính ở một mức độ nào đó, nhưng vẫn có một số cạm bẫy. Đầu tiên, câu hỏi giả định rằng bệnh nhân đang hoạt động tình dục. Câu hỏi cũng không thể bối cảnh hóa tiến trình thời gian liên quan đến hành vi hiện tại so với quá khứ, sự khác biệt giữa chúng có thể rất quan trọng tùy thuộc vào bối cảnh lâm sàng,”
Tiến sĩ Peebles giải thích. “Ngoài ra, người ta có thể hỏi một loạt câu hỏi sau: ‘Bạn có quan hệ tình dục không?’ và nếu câu trả lời là có, thì, ‘Bạn hiện đang hoạt động tình dục?’ Nếu cá nhân đó có hoạt động tình dục, hãy nhớ rằng hành vi tình dục rất đa dạng, cũng như bản sắc con người. Để hòa nhập và để có được thông tin toàn diện về cá nhân trước mặt bạn, người ta có thể hỏi thêm, ‘Giới tính và cơ thể của bạn tình của bạn là gì?’ Điều này thừa nhận phổ đa dạng giới tính và điểm quan trọng là giải phẫu học không được xác định bởi bản sắc giới tính.
Khi tiếp cận các chi tiết khác về lịch sử tình dục, điều quan trọng là phải tập trung vào thông tin bạn cần thu thập và các câu hỏi chính xác được yêu cầu để đạt được điều đó. ‘Giới tính và cơ thể của bạn tình của bạn là gì?’ Điều này thừa nhận phổ đa dạng giới tính và điểm quan trọng là giải phẫu học không được xác định bởi bản sắc giới tính. Khi tiếp cận các chi tiết khác về lịch sử tình dục, điều quan trọng là phải tập trung vào thông tin bạn cần thu thập và các câu hỏi chính xác được yêu cầu để đạt được điều đó
Tiến sĩ Peebles cho biết thông thường, các bác sĩ nghĩ về tiền sử tình dục như một điều gì đó chỉ giới hạn trong các cuộc thảo luận về rủi ro và quản lý STI. “Tuy nhiên, điều quan trọng là chúng tôi phải mở rộng các cuộc trò chuyện về hành vi tình dục ngoài các bệnh lý liên quan và phải ‘tích cực về tình dục’ trong khuôn khổ của chúng tôi để tránh bị kỳ thị. Chúng tôi thường nói về việc bình thường hóa những cuộc thảo luận này, nhưng cuối cùng thì điều đó không thể đạt được nếu không có cách tiếp cận bắt nguồn từ sự tích cực về tình dục và trao quyền cho các cá nhân rằng mọi biểu hiện tình dục đồng thuận đều lành mạnh.
Các cuộc trò chuyện tập trung vào tình dục an toàn không nhất thiết phải giới hạn ở chẩn đoán STI hoặc thậm chí là phòng ngừa. Thay vào đó, những cuộc thảo luận này có thể được tích hợp thường xuyên vào cuộc đối thoại của chúng tôi với bệnh nhân khi chúng tôi cung cấp cho họ các công cụ và sự tự tin để sống cuộc sống tốt nhất của họ một cách chân thực nhất có thể.”
Mặc dù có thể xảy ra sai sót nhưng các bác sĩ da liễu có thể tiếp tục trong cuộc phỏng vấn bằng cách duy trì sự linh hoạt, không phán xét và sẵn sàng học hỏi từ bệnh nhân.
“Tôi nghĩ điều quan trọng là không tỏ ra ngạc nhiên trước bất kỳ câu trả lời nào và hỏi bệnh nhân về thuật ngữ họ sử dụng nếu bạn không hiểu nó,” Tiến sĩ Katz nói. “Sẽ không thể biết tất cả các thuật ngữ, một số trong số đó là phi lâm sàng và rất nhiều trong số đó thay đổi theo thời gian. Điều quan trọng nữa là phải xin lỗi nếu bạn cảm thấy rằng mình đã nói sai hoặc nói điều gì đó khiến bệnh nhân hiểu sai và chỉ cần tiếp tục và phục hồi. Nếu bạn đến từ một nơi chân chính bằng cách đưa ra lý do tại sao bạn hỏi những gì bạn đang hỏi, tôi nghĩ bệnh nhân thường sẽ tha thứ rất nhiều và cuối cùng sẽ đánh giá cao những gì bạn đang cố gắng làm.”
Tài liệu tham khảo: https://www.aad.org/dw/monthly/2023/january/feature-talking-to-patients-about-stis